Henry George | |
---|---|
Sinh | Philadelphia, Pennsylvania, U.S. | 2 tháng 9, 1839
Mất | 29 tháng 10, 1897 New York City, U.S. | (58 tuổi)
Tác phẩm nổi bật |
|
Phối ngẫu | Annie Corsina Fox (cưới 1861) |
Con cái | Henry George Jr. Anna George de Mille |
Thời kỳ | Triết học hiện đại |
Vùng | Triết học phuơng Tây |
Trường phái | Chủ nghĩa George |
Đối tượng chính |
|
Tư tưởng nổi bật |
Henry George (2 tháng 9 năm 1839 – 29 tháng 10 năm 1897) là một nhà kinh tế chính trị và nhà báo người Mỹ. Các tác phẩm của ông được công chúng Mỹ thế kỷ 19 đón nhận nồng nhiệt và đã khơi nguồn cho nhiều phong trào cải cách trong Thời kỳ Tiến bộ. George đã phát triển triết lý kinh tế được biết đến với tên gọi Chủ nghĩa George. Triết lý này cho rằng mọi người nên sở hữu giá trị do chính họ tạo ra, nhưng giá trị kinh tế của đất đai (bao gồm các tài nguyên thiên nhiên) nên thuộc về tất cả các thành viên trong xã hội một cách bình đẳng. George nổi tiếng với luận điểm rằng chỉ cần đánh một loại thuế duy nhất lên giá trị đất đai là có thể tạo ra một xã hội năng suất và công bằng hơn.
Tác phẩm nổi tiếng nhất của Henry George, "Tiến bộ và Nghèo đói" (Progress and Poverty, 1879), đã bán được hàng triệu bản trên toàn thế giới.[1] Cuốn sách này nghiên cứu nghịch lý về sự gia tăng bất bình đẳng và nghèo đói trong bối cảnh tiến bộ kinh tế và công nghệ. George phân tích chu kỳ kinh doanh với tính chất chu kỳ của các nền kinh tế công nghiệp hóa, đồng thời đề xuất việc áp dụng các chính sách thu hồi địa tô, như thuế giá trị đất đai và các cải cách chống độc quyền khác, như một giải pháp để giải quyết các vấn đề xã hội này và nhiều vấn đề khác.
Các tác phẩm khác của Henry George bảo vệ tự do thương mại, bầu cử kín, cung cấp các dịch vụ công cộng và giao thông công cộng miễn phí (chỉ tính chi phí biên), được tài trợ thông qua việc thu hồi giá trị gia tăng của đất đai do các dịch vụ này mang lại. Ông cũng ủng hộ thuế Pigouvian và sở hữu công đối với các độc quyền tự nhiên khác.
George từng làm nhà báo trong nhiều năm, và sự nổi tiếng của các bài viết cũng như các bài diễn thuyết của ông đã thúc đẩy ông ra tranh cử thị trưởng New York vào năm 1886.[2] Là ứng cử viên của Đảng Lao động Thống nhất năm 1886 và Đảng Dân chủ năm 1897, George lần lượt giành được 31% và 4% phiếu bầu, đứng trên Theodore Roosevelt, cựu lãnh đạo phe thiểu số tại Hội đồng Lập pháp bang New York, trong cuộc đua đầu tiên. Sau khi qua đời trong lúc tranh cử lần hai, các ý tưởng của ông tiếp tục được phát triển bởi các tổ chức và lãnh đạo chính trị trên khắp Hoa Kỳ và các quốc gia nói tiếng Anh khác. Nhà kinh tế và nhà báo thế kỷ 20 George Soule từng viết rằng Henry George là "nhà kinh tế người Mỹ nổi tiếng nhất" và là "tác giả của một cuốn sách có lẽ đã đạt được lượng phát hành toàn cầu lớn hơn bất kỳ tác phẩm kinh tế nào từng được viết."[3]