Benito Mussolini | |
---|---|
Thủ tướng thứ 27 của Ý | |
Nhiệm kỳ 31 tháng 10 năm 1922 – 25 tháng 7 năm 1943 20 năm, 267 ngày | |
Vua | Vittorio Emanuele III |
Tiền nhiệm | Luigi Facta |
Kế nhiệm | Pietro Badoglio |
Lãnh tụ Phát xít Ý | |
Nhiệm kỳ 23 tháng 3 năm 1919 – 28 tháng 4 năm 1945 26 năm, 36 ngày | |
Tiền nhiệm | Chức vụ được thành lập |
Kế nhiệm | Chức vụ bị bãi bỏ |
Lãnh tụ Cộng hòa Xã hội Ý | |
Nhiệm kỳ 23 tháng 9 năm 1943 – 25 tháng 4 năm 1945 1 năm, 214 ngày | |
Tiền nhiệm | Chức vụ được thành lập |
Kế nhiệm | Chức vụ bị bãi bỏ |
Đệ nhất Thống chế Đế quốc | |
Nhiệm kỳ 30 tháng 3 năm 1938 – 25 tháng 7 năm 1943 5 năm, 117 ngày | |
Tiền nhiệm | Chức vụ thành lập |
Kế nhiệm | Chức vụ bãi bỏ |
Bộ trưởng Ngoại giao | |
Nhiệm kỳ 5 tháng 2 năm 1943 – 25 tháng 7 năm 1943 170 ngày | |
Tiền nhiệm | Galeazzo Ciano |
Kế nhiệm | Raffaele Guariglia |
Nhiệm kỳ 20 tháng 7 năm 1932 – 9 tháng 6 năm 1936 3 năm, 325 ngày | |
Tiền nhiệm | Dino Grandi |
Kế nhiệm | Galeazzo Ciano |
Nhiệm kỳ 30 tháng 10 năm 1922 – 12 tháng 9 năm 1929 6 năm, 317 ngày | |
Tiền nhiệm | Carlo Schanzer |
Kế nhiệm | Dino Grandi |
Đặc sứ Châu Phi thuộc Ý | |
Nhiệm kỳ 20 tháng 11 năm 1937 – 31 tháng 10 năm 1939 1 năm, 345 ngày | |
Tiền nhiệm | Alessandro Lessona |
Kế nhiệm | Attilio Teruzzi |
Nhiệm kỳ 17 tháng 1 năm 1935 – 11 tháng 6 năm 1936 1 năm, 146 ngày | |
Tiền nhiệm | Emilio De Bono |
Kế nhiệm | Alessandro Lessona |
Nhiệm kỳ 18 tháng 12 năm 1928 – 12 tháng 9 năm 1929 268 ngày | |
Tiền nhiệm | Luigi Federzoni |
Kế nhiệm | Emilio De Bono |
Bộ trưởng Chiến tranh | |
Nhiệm kỳ 22 tháng 7 năm 1933 – 25 tháng 7 năm 1943 10 năm, 3 ngày | |
Tiền nhiệm | Pietro Gazzera |
Kế nhiệm | Antonio Sorice |
Nhiệm kỳ 4 tháng 4 năm 1925 – 12 tháng 9 năm 1929 4 năm, 161 ngày | |
Tiền nhiệm | Antonino Di Giorgio |
Kế nhiệm | Pietro Gazzera |
Bộ trưởng Nội vụ | |
Nhiệm kỳ 6 tháng 11 năm 1926 – 25 tháng 7 năm 1943 16 năm, 261 ngày | |
Tiền nhiệm | Luigi Federzoni |
Kế nhiệm | Bruno Fornacirari |
Nhiệm kỳ 31 tháng 10 năm 1922 – 17 tháng 6 năm 1924 1 năm, 230 ngày | |
Tiền nhiệm | Paolino Taddei |
Kế nhiệm | Luigi Federzoni |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | Benito Amilcare Andrea Mussolini 29 tháng 7 năm 1883 Predappio, Vương quốc Ý |
Mất | 28 tháng 4 năm 1945 Giulino di Mezzegra, Cộng hòa Xã hội Ý | (61 tuổi)
Nguyên nhân mất | Tử hình |
Nơi an nghỉ | Nghĩa trang San Cassiano Predappio, Cộng hoà Ý |
Đảng chính trị | Đảng Phát xít Quốc gia |
Phối ngẫu | Rachele Guidi (1915-1945) |
Quan hệ | Ida Dalser Margherita Sarfatti Clara Petacci |
Con cái | Benito Albino Mussolini Edda Mussolini Vittorio Mussolini Bruno Mussolini Romano Mussolini Anna Maria Musolini |
Nghề nghiệp | Chính trị gia Tiểu thuyết gia Nhà báo Giáo viên |
Chữ ký | |
Phục vụ trong quân đội | |
Phục vụ | Quân đội Hoàng gia Ý |
Cấp bậc | Đệ nhất Thống chế Đế quốc Hạ sĩ |
Tham chiến | Chiến tranh thế giới thứ nhất Chiến tranh Ý-Ethiopia lần thứ hai Ý xâm lược Albania Chiến tranh Hy Lạp-Ý Chiến tranh thế giới thứ hai |
Benito Amilcare Andrea Mussolini (phát âm tiếng Ý: [beˈnito mussoˈlini];[1] 29 tháng 7 năm 1883 – 28 tháng 4 năm 1945). Được gọi là Il Duce (Quý Lãnh tụ), Mussolini là người sáng lập ra chủ nghĩa phát xít Ý.
Năm 1912, Mussolini là thành viên lãnh đạo của Đảng Xã hội (PSI), nhưng đã bị trục xuất khỏi PSI vì đã ủng hộ can thiệp quân sự trong Chiến tranh thế giới thứ nhất, trái ngược lập trường của đảng về tính trung lập. Mussolini phục vụ trong quân đội Hoàng gia Ý trong chiến tranh cho đến khi ông bị thương và xuất viện vào năm 1917. Mussolini lên án PSI, quan điểm của ông là tập trung vào chủ nghĩa dân tộc thay vì chủ nghĩa xã hội và sau đó thành lập phong trào phát xít.
Tháng 10 năm 1922, Mussolini trở thành Thủ tướng trẻ nhất trong lịch sử Ý cho đến khi bổ nhiệm Matteo Renzi vào tháng 2 năm 2014. Sau khi loại bỏ tất cả các đối thủ chính trị thông qua cảnh sát mật, quyền lực đã được Mussolini nắm trọn thông qua một loạt các sắc luật đã biến Ý thành một chế độ độc tài độc đảng. Mussolini nắm quyền cho đến khi bị những người cánh tả lật đổ vào năm 1943.
Mussolini đã tìm cách trì hoãn một cuộc chiến tranh ở châu Âu, nhưng Đức xâm chiếm Ba Lan vào ngày 1 tháng 9 năm 1939, dẫn đến tuyên bố chiến tranh của Pháp và Anh và sự khởi đầu của Chiến tranh thế giới thứ hai. Vào ngày 10 tháng 6 năm 1940 sau khi Pháp đầu hàng, Ý chính thức bước vào cuộc chiến bên cạnh Đức, mặc dù Mussolini biết rằng nước Ý không có khả năng quân sự và tài nguyên để thực hiện một cuộc chiến tranh lâu dài với Đế quốc Anh. Ông tin rằng sau khi có cuộc đình công Pháp sắp xảy ra, Ý có thể tranh giành lãnh thổ từ Pháp, và sau đó ông có thể tập trung lực lượng của mình vào một cuộc tấn công lớn ở Bắc Phi, nơi lực lượng Anh và Khối thịnh vượng chung đã bị các lực lượng Ý đông hơn uy hiếp.
Vào mùa hè năm 1941, Mussolini gửi quân Ý tham gia vào cuộc xâm lược Liên bang Xô viết, và Ý tuyên chiến với Hoa Kỳ vào tháng 12. Vào năm 1943, Ý đã trải qua một thảm họa khác: vào tháng 2, Hồng quân đã phá hủy hoàn toàn Quân đội Ý ở Nga; vào tháng 5, Khối Trục đã sụp đổ ở Bắc Phi; vào ngày 9 tháng 7, các đồng minh xâm lược Sicily; và đến ngày 16 nó trở nên rõ ràng hơn với cuộc tấn công mùa hè của Đức ở Liên Xô đã thất bại. Kết quả là, vào đầu ngày 26 tháng 7, vua Victor Emmanuel III đã miễn nhiệm ông là người đứng đầu chính phủ và đã bắt giam ông, đồng thời bổ nhiệm Pietro Badoglio làm Thủ tướng.
Vào ngày 12 tháng 9 năm 1943, Mussolini được cứu thoát trong cuộc đột kích Gran Sasso của lính dù Đức và các chỉ huy Waffen-SS do Thiếu tá Otto-Harald Mors dẫn đầu. Adolf Hitler sau đó đưa Mussolini phụ trách chế độ bù nhìn ở miền bắc với tên Cộng hòa xã hội Ý (tiếng Ý: Repubblica Sociale Italiana, RSI), còn được gọi là Cộng hòa Salò.
Vào cuối tháng 4 năm 1945, Mussolini và tình nhân Clara Petacci của ông đã cố gắng chạy sang Thụy Sĩ, nhưng cả hai đều bị bắt giữ bởi thành viên Đảng Cộng sản Ý và bị xử bắn vào ngày 28 tháng 4 năm 1945 gần hồ Como. Thi thể của ông sau đó được đưa tới Milan và treo ngược trên quảng trường để mọi người chứng kiến, nhổ nước bọt thể hiện sự khinh bỉ.