Vua Arthur

Vua Arthur
Arthur the King
Nhân vật trong Anh quốc liệt vương sử
Chén Thánh
Thế giới khác
Chân dung vua Arthur, Hofkirche, Innsbruck, chế tác bởi Albrecht Dürer, đúc bởi Peter Vischer the Elder, thập niên 1520[1].
Xuất hiện lần đầuAnh quốc liệt vương sử
Xuất hiện lần cuốiVương tử Valiant trong thời Vua Arthur
Sáng tạo bởiGeoffrey xứ Monmouth
Thông tin
Bí danhArthur đại vương (Arthur the King)
Biệt danhRồng Chúa
Xích Long
Giới tínhNam
Danh hiệuQuốc vương Toàn Anh
(King of All Britons)
Nghề nghiệp Kị sĩ
Gia đìnhUther Rồng Chúa (gia nghiêm)
Eigyr (gia từ)
Gawayn
Agravain
Gaheris
Gareth
Morgana
Hôn thêGwenivar
Morgana
Con cáiMedraut
Percival
Galahad?
Gingalan?
Anouwres?
Họ hàngCilydidd
Cullhuch
Ybsarrdadenn
Hoel I Mawr
Ywain
Tôn giáo\Tín ngưỡngCông giáo
Nơi ở Camelot
Quốc tịch England

Vua Arthur (tiếng Anh: King Arthur, tiếng Cymru: Brenin Arthur, Latin: Rex Arturus) là một nhân vật huyền thoại tại Âu châu trung đại, được cho là người bảo hộ Anh Quốc chống lại sự xâm lăng của người Saxon đầu thế kỷ VI. Những tri thức về nhân vật Arthur phần lớn được tổng hợp từ văn học dân gian, và việc ông có thực sự tồn tại trong lịch sử hay không vẫn là một vấn đề gây tranh cãi bởi các sử gia hiện đại.[2] Nguồn gốc xuất xứ của vua Arthur được lượm lặt từ nhiều nguồn khác nhau, bao gồm các cuốn Annales Cambriae, Historia Brittonum, và các bản biên chép của linh mục Gildas. Tên vua Arthur cũng xuất hiện trong các tập thơ như Y Gododdin.[3]

Ông được coi là một nhà lãnh đạo huyền thoại người Anh, theo lịch sử và các tích truyện anh hùng hiệp sĩ thời Trung cổ, đã lãnh đạo cuộc chiến vệ quốc của vương quốc Anh chống lại sự xâm lăng của người Saxon vào cuối thế kỷ thứ 5 và đầu thế kỷ thứ 6. Các chi tiết trong câu chuyện về Arthur chủ yếu tới từ văn học dân gian và sáng tạo văn học, và sự tồn tại lịch sử của ông vẫn là một vấn đề gây tranh cãi giữa các nhà sử học hiện đại.[4] Nguồn gốc xuất xứ thưa thớt của Arthur được lượm lặt từ nhiều nguồn khác nhau, bao gồm các cuốn Annales Cambriae, Historia Brittonum, và các bản biên chép của linh mục Gildas. Tên của vua Arthur cũng xuất hiện trong các nguồn thi ca sớm hơn như Y Gododdin.[5]

Arthur là một nhân vật trung tâm trong các huyền thoại tạo nên Chủ đề Văn học Anh Trung cổ. Nhân vật Arthur huyền thoại đã phát triển tới tầm một nhân vật được quan tâm ở mức độ quốc tế, chủ yếu thông qua sự nổi tiếng của Historia Regum Britanniae (Lịch sử các vị vua của Vương quốc Anh), cuốn biên niên sử giả hiệu kì ảo và giàu trí tưởng tượng vào thế kỷ 12 của Geoffrey xứ Monmouth.[6] Trong một vài câu chuyện và thơ ca xứ WalesBreton có từ trước tác phẩm này, Arthur xuất hiện với tư cách là một chiến binh vĩ đại bảo vệ nước Anh khỏi những kẻ thù là con người và các thế lực siêu nhiên, hoặc là một nhân vật huyền thoại của văn hóa dân gian, đôi khi gắn liền với thế giới bên kia của xứ Wales là Annwn.[7] Người ta không biết được mức độ mà Historia (hoàn thành năm 1138) được phỏng theo các nguồn văn học trước đó là bao nhiêu, thay vì được sáng tạo bởi chính Geoffrey.

Mặc dù các chủ đề, sự kiện và nhân vật của truyền thuyết về Arthur rất đa dạng và không có phiên bản kinh điển nào, phiên bản sự kiện của Geoffrey thường được dùng làm điểm khởi đầu cho những câu chuyện sau này. Geoffrey miêu tả Arthur là một vị vua của nước Anh đã đánh bại người Saxon và thành lập một đế chế rộng lớn. Nhiều yếu tố và sự cố hiện là một phần không thể thiếu của câu chuyện về Arthur xuất hiện trong cuốn Historia của Geoffrey, bao gồm cha của Arthur, Uther Pendragon, phù thủy Merlin, vợ của Arthur, Guinevere, thanh kiếm Excalibur, khái niệm về Arthur tại Tintagel, trận chiến cuối cùng của ông với Mordred tại Camlann, và lần dưỡng thương cuối cùng ở Avalon. Nhà văn người Pháp thế kỷ 12 Chrétien de Troyes, người đã thêm LancelotChén Thánh vào câu chuyện, đã khởi xướng thể loại văn học kị sĩ Arthur, mà sau này trở thành một bộ phận quan trọng của văn học Trung cổ. Trong những câu chuyện Pháp này, trọng tâm tường thuật thường chuyển từ bản thân Vua Arthur sang các nhân vật khác, chẳng hạn như các Hiệp sĩ Bàn tròn khác nhau.

Văn học chủ đề Arthur phát triển mạnh trong thời Trung cổ nhưng suy yếu trong các thế kỷ tiếp theo cho đến khi nó trải qua một sự hồi sinh lớn trong thế kỷ 19. Trong thế kỷ 21, huyền thoại về vị vua này vẫn được duy trì, không chỉ trong văn học mà còn trong các tác phẩm chuyển thể cho nhà hát, phim ảnh, truyền hình, truyện tranh và các phương tiện truyền thông khác.

  1. ^ Barber 1986, tr. 141
  2. ^ Higham 2002, tr. 11–37, has a summary of the debate on this point.
  3. ^ Charles-Edwards 1991, tr. 15; Sims-Williams 1991. Y Gododdin cannot be dated precisely: it describes 6th-century events and contains 9th- or 10th- century spelling, but the surviving copy is 13th-century.
  4. ^ Higham 2002, tr. 11–37, có một bản tóm tắt về những tranh luận về điểm này.
  5. ^ Charles-Edwards 1991, tr. 15; Sims-Williams 1991. Y Gododdin không thể xác định được chính xác niên đại: nó mô tả các sự kiện của thế kỷ thứ 6, và sử dụng dạng từ ngữ của thế kỷ thứ 9 hoặc thứ 10, nhưng bản sao còn sót lại có niên đại từ thế kỷ 13.
  6. ^ Thorpe 1966, nhưng xem thêm Loomis 1956
  7. ^ Xem Padel 1994; Sims-Williams 1991; Green 2007b; và Roberts 1991a

Vua Arthur

Dodaje.pl - Ogłoszenia lokalne